Bài dự thi số 24: Xuân trong từng hơi thở (Cuộc thi viết: Xuân gắn kết – Tết đoàn viên)

Tôi đang tưới nước cho những khóm hoa trong vườn nhà, những tia nắng ấm bình minh trong tiết trời se se lạnh chiếu rọi làm long lanh những hạt sương còn đọng trên những chiếc lá xanh non, thật tươi mới và mát mẻ làm sao, cây cỏ luôn luôn hồn nhiên như thế… Hương thơm của những khóm hồng lan theo chiều gió, chợt có dòng suy tưởng đến trong tôi một cách tự nhiên – Dòng suy tưởng về NHỮNG MÙA XUÂN TRONG ĐỜI NGƯỜI.
“Đây cả mùa xuân đã đến rồi
Từng nhà mở cửa đón vui tươi
Từng cô em bé so màu áo
Đôi má hồng lên nhí nhảnh cười”
Mùa xuân trẻ thơ thật hồn nhiên, Tết với trẻ con chỉ đơn giản là được lì xì, được mặc những bộ áo mới, được bố mẹ chở đi dạo phố, được thỏa thích với nhiều loại bánh kẹo. Rồi khi chúng ta lớn lên một chút bước vào tiểu học, trung học, đại học … mùa xuân vẫn luôn đẹp, Tết vẫn luôn là sum vầy chỉ có điều nó lặng lẽ hơn để nhường chỗ cho những lý tưởng, những suy nghĩ trong ta. Rồi nhiều mùa xuân lặng lẽ qua, mùa xuân mới lại đến, chúng ta rời xa gia đình, rời xa ngôi trường và trở thành một người tự lập, tự do tung hoành với các lý tưởng của mình, khám phá và trải nghiệm nhiều hơn về cuộc sống. Đó là lúc ta hiểu giá trị của cuộc sống nhiều hơn bao giờ hết!
Khi những nụ đào ngoài sân khoe sắc, khi những chồi non đang đâm chồi nảy lộc, ấy là lúc mùa Xuân đã về, xuân luôn luôn là tươi mới, tia nắng xuân luôn luôn là ấm áp, muôn chim  vẫn luôn cùng líu lo và  muôn hoa vẫn luôn khoe sắc thắm … Vậy mà trong ta mùa xuân lại khác . Mùa Xuân năm nay khác năm trước và chắc chắn cũng sẽ khác với những mùa xuân sau này…Sự khác biệt không phải nằm ở ngoại cảnh, sự khác biệt nằm ngay trong tâm trí ta. Mỗi một ngày trôi qua suy nghĩ và tư tưởng của chúng ta không ngừng sản sinh, luân chuyển, đến rồi đi hoặc phát triển lên một tầm cao mới vĩ đại hơn hoặc ngày một đi xuống, có chăng tất cả nằm trong Tâm của chính mình… Tôi tự nhủ với mình, mục tiêu của năm mới không phải là chúng ta cần có một năm mới mà ta cần phải có một tâm hồn mới để mỗi ngày đều là một ngày Xuân, để mỗi hơi thở của ta khởi sẽ khởi lên sắc xuân.
Tôi hít một hơi thở thật sâu, ôm trộn cả đất trời xuân vào lòng…Vậy là một năm đã trôi qua, cũng tròn một năm tôi bước chân vào Hùng Hậu, ngôi nhà thứ 2 của tôi vì hầu hết thời gian trong ngày tôi gắn bó ở nơi đây với những người cộng sự của mình. Một niềm hạnh phúc và biết ơn lại chảy trong tôi, tôi biết ơn Hùng Hậu đã cho tôi một môi trường để lao động, để học hỏi và phát triển bản thân.Tôi cũng thầm  trân trọng cảm ơn tất cả đồng nghiệp của mình , nhờ cái  duyên đã mang mọi người đến gần nhau hơn và  nhờ vào cái duyên mà chúng ta được gặp nhau, trở thành đồng nghiệp của nhau. Tôi cũng thầm cảm ơn những người công nhân đang ngày đêm cần cù miệt mài dưới nhà máy để đơn hàng của chúng tôi  kịp tiến độ cho khách hàng; Tôi biết ơn và trân trọng những đôi bàn tay thô ráp, thương những giọt mồ hôi của các bạn; Các bạn là những người lao động chân chính đáng kính.
Thuy Dung
Những khoảnh khoắc ấm áp bên đồng nghiệp
Trên cành mai, những lộc non đang đâm chồi lớn dậy, những chú chim sẻ đang líu lo nhảy hát …Có những mùa Xuân mới trả ta về với hiện tại, với tương lai. Là những ngày đã kịp vươn mình lớn dậy, không còn e dè khép nép hay mắt xoe tròn níu vạt áo mẹ mỗi lần đi chợ Tết. Ta có thể tay trong tay với bạn bè, với một nửa thương yêu, vun đắp say mê trong chuỗi ngày chuyển động của thời xuân trẻ. Ta thấy mình hăng say và phấn khởi, trỗi mình với cái “TÔI”rất lớn, cũng hài lòng hòa nhập vào những cái “TA” chung”.
Một mùa xuân nữa đang chầm chậm về. Xuân bước trên bậc thềm mỗi ngôi nhà. Xuân về trên mỗi con đường, góc phố thân quen. Xuân đang bừng trên từng cánh hoa buổi sớm. Xuân về trên mắt, trên môi, trên ánh nhìn rạng rỡ long lanh hạnh phúc…
Nguyễn Thị Thùy Dung – HHA