Bài dự thi số 36: Xuân yêu thương (Cuộc thi viết: Xuân gắn kết – Tết đoàn viên)

XUÂN YÊU THƯƠNG, XUÂN ƯỚC MƠ, XUÂN HOÀI BÃO về Hùng Hậu không ngừng phát triển.

Thang

Gió xuân tới mang theo sắc xuân rực rỡ trên từng con phố, cây cỏ đâm chồi nảy lộc reo hò cùng đất trời. Mùa xuân của tràn trề hy vọng, mùa của sôi nổi mơ ước và khát khao. Mùa xuân là sự khởi đầu cho một năm mới, dự định mới, tương lại mới nhiều sáng tạo hơn.
Đây cũng là thời điểm để mọi người điểm lại bản thân, xem mình đã làm được gì, trưởng thành ra sao và nên làm gì trong năm mới. Hình ảnh cành mai vàng khẽ đưa mình trong nắng lung linh làm tôi thấy mùa xuân thật đẹp nhưng cũng làm tôi trăn trở về những sợi trắng điểm bạc thêm mái tóc của đấng sinh thành.
Những kỷ niệm về ngày 28 Tết năm trước – ngày tất bật hơn mọi ngày để chuẩn bị cho những đơn hàng cuối cùng trong năm chợt ùa về trong tâm trí tôi. Tôi – một chàng trai của Phòng Cung Ứng Khối Phân Phối – mang trong mình trách nhiệm đảm bảo hàng hóa được xuyên suốt đến Đại lý và Khách hàng.
Ngày cuối cùng của năm, khi mọi đơn hàng đã hoàn tất cũng là lúc tôi bắt đầu công việc của mình. Tôi tranh thủ mang gửi chứng từ đến tận tay anh em tài xế; chuyến xe tôi đi hòa cùng dòng người vội vã rời thành phố. Hình ảnh trước mắt tôi là những túi xách vai mang những món đồ về với gia đình thân yêu. Hình ảnh những đóa hoa mai, hoa cúc, những gói quà Tết bày bán ven đường, suốt hành trình tôi đi, đâu đó làm tôi thấy bồi hồi, xúc động.
Tôi tấp vội vào một quán ven đường để ăn nhanh bữa tối tiếp tục quãng đường đi còn xa kia. Tiếng cười nói rôm rả về những ngày Tết xa nhà, về chuyện ăn uống, thăm viếng ngày Tết của mọi người xung quanh làm tôi chạnh lòng. Bỗng điện thoại tôi reo lên, trên màn hình hai chữ: Mẹ Iu
Mẹ: Trễ rồi sao con chưa về nhà ?
Tôi: Dạ công việc con chưa xong Mẹ ạ! Con sẽ cố gắng làm xong sớm rồi về nhà, Mẹ ngủ trước đi, đừng chờ cửa con nhe.
Mẹ: Chạy cẩn thận nha con !
Tôi: Dạ vâng
Cảm xúc trong tôi lúc này như dừng lại, một suy nghĩ thoáng qua: giá như tôi được về nhà ngay lúc này đây !!!
Tôi gọi một cuộc cho cấp quản lý để báo lịch trình thì đầu dây điện thoại vang lên lời bài hát Niềm tin Hùng Hậu: “Trong tim ta một sức sống dâng trào lòng tin cho ta nhiều ý chí, chung tay nhau vì Hùng Hậu vươn vai, vững bước trên con đường dài”
Bài hát quá đỗi quen thuộc ấy dường như đã xóa tan tất cả sự mệt mỏi, chút chạnh lòng dường như tan biến tiếp thêm cho tôi niềm tin về một ngôi nhà thứ hai mang tên Hùng Hậu. Vì một chút mệt, một chút buồn đó chẳng là gì so với sự cố gắng của cả một tập thể lớn kia. Đâu đó vẫn còn những đồng nghiệp thân yêu trong ngôi nhà Hùng Hậu vẫn đang đóng góp từng ngày; cố gắng đưa mái nhà Hùng Hậu vững mạnh.
Một năm thăng trầm sóng gió, ngoài kia dịch covid vẫn đang chưa chấm dứt kéo theo biết bao hệ lụy về vật chất và tinh thần. Mái nhà Hùng Hậu vẫn đã và đang vươn vai che chở cho tất cả thành viên trong gia đình.
Tôi mong đóng góp nhỏ của bản thân có thể lan tỏa niềm hy vọng tốt đẹp hơn trong năm mới. Người Hùng Hậu với tinh thần đoàn kết giữ vững niềm tin như tôi, cùng quyết tâm đưa Hùng Hậu ngày càng lớn mạnh.
HÙNG mạnh phát triển
HẬU phương vững chắc, sẵn sàn vượt qua mọi khó khăn.

Microsoftteams Image (14)

Trương Toàn Thắng – HHD