Bài dự thi số 33: Mùa xuân đầu cùng Ngôi nhà Hùng Hậu (Cuộc thi viết: Xuân gắn kết – Tết đoàn viên)

5

Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời! Tôi nằm võng đung đưa, nhâm nhi ly cà phê, tai lắng nghe ca khúc xuân :” Thấm thoát là đây một mùa xuân mới với ngàn cánh mai vàng. Nụ cười trên môi, trên làn má ai đón xuân tươi vừa sang…” Vâng, Xuân đã về, Tết cũng đã về rất gần.
Bất chợt tôi lại nhớ đến những mùa xuân trước.
Kể cũng lạ con người thường hay hồi ức về những cái đã qua rồi ôm ấp trong mình những suy tư khiến lòng trĩu nặng.
Chậu bông vạn thọ trước nhà, đòn bánh tét, hủ dưa kiệu, nồi thịt kho…vô tình cũng gợi nhắc kỷ niệm. Cũng những thứ đó thôi nhưng nhớ đến lạ. Xa quê rồi thì lại nhớ. Nhớ nhà!
Nhớ nồi thịt kho măng của mẹ, mặc dù lúc trước hiếm bao giờ ăn mà nay lại rất nhớ. Nhớ chậu mai của ba vun vén cả năm chỉ chờ nở dịp Tết. Nhớ những mùa xuân được ba mẹ sắm ba bộ đồ Tết, cũng để dành, gói ghém cẩn thận cất thật kĩ trong tủ, nằm thao thức mấy đêm liền chờ đúng mùng 1 mới đem ra diện Tết. Nhớ cái không khí cả nhà thức đón giao thừa bên mâm ngũ quả… Tất cả, tất cả! Nghĩ lại vẫn thấy ấm áp!
Lẽ đời rồi ai cũng phải lớn lên, đến lúc xa vòng tay cha mẹ, đến lúc lo cho cuộc sống riêng, đến lúc để những kỉ niệm thơ ấu nép vào nơi góc khuất nào đó.
Những tưởng xuân nay sẽ trở lại yên bình sau một năm đầy biến động bởi dịch bệnh, thiên tai, mọi người lại tận hưởng mùa xuân trọn vẹn. Rồi dịch bệnh trở lại, dân du lịch như tôi không tránh khỏi lo lắng. Tôi lo dịch bệnh kéo dài, lo công việc, lo cho gia đình sẽ thiếu hụt…trăm ngàn cái lo. Nhưng khi tôi chạy xe qua từng nẻo đường thấy bao người lao động vẫn bận mưu sinh, những mảnh đời cơ nhỡ không có nơi để về, thậm chí họ còn không biết xuân gõ cửa tự bao giờ. Tôi nhận ra mình còn quá may mắn. Ngôi nhà Hùng Hậu vẫn cho tôi một công việc được đi làm mỗi ngày, tôi vẫn còn gia đình bên cạnh. Hạnh phúc đơn giản là đây.
Dịch bệnh vẫn còn, nhà nước ra sức phòng chống dịch, và bao nhiêu tấm lòng đang ngày đêm hỗ trợ. Xuân nay không còn của riêng ai mà mùa xuân nghĩa tình cả nước.
” Chúc tiếp rằng đây dù đường xa cách nhưng mà chớ xa lòng..”
Không bên cạnh những người thân vì dịch bệnh nhưng Xuân vẫn là Xuân, vẫn là mùa của sum họp, mùa của yêu thương, mùa hy vọng…
Mượn lời ca khúc Hạnh phúc đầu xuân gửi lời chúc đến mọi người: “Mong Xuân yên lành trong bao hương tình. Để rồi người thêm vui cuộc sống thanh bình..”
Chúc mừng năm mới!
Nguyễn Lê Minh Hiếu – HCM