Bài dự thi số 04: Mùa Xuân đầu tiên (Cuộc thi viết: Xuân gắn kết – Tết đoàn viên)

“Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về 

       Mùa bình thường mùa vui nay đã về  

            Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên” 

Tính đến nay tôi đã đón hơn bốn mươi mùa xuân rồi, đã hơn nửa đời người sao lại gọi là đầu tiên nhỉ? Trong những mùa xuân ấy, có những xuân đi qua nhạt nhòa, lặng lẽ, vui ít buồn nhiều. Trong những mùa xuân ấy có những xuân tha hương da diết nhớ ánh nắng vàng rượm phương Nam, nhớ những con đường lung linh sắc đỏ sắc vàng của hoa mai hoa đào, nhớ tiếng lân tiếng nhạc rộn vang khắp phố phường, nhớ mùi kiệu mùi hành của bà của mẹ… Bởi thế, nếu gọi đây là mùa xuân đầu tiên của tôi cũng không phải lời sáo ngữ vì sau bao năm xa cách bôn ba xứ người, nay tôi trở về với quê hương, với gia đình nhỏ, với ngôi trường Đại học Văn Hiến thân quen. Không còn là mùa xuân trong cái lạnh cắt da, trong làn tuyết rơi trắng xóa, trong giờ giao thừa đơn độc nói lời chúc mừng năm mới từ bên kia đại dương mà là cái Tết ấm áp tình thân, tình đồng nghiệp, tình thầy trò…

Yen Vhu

     “Từ đây người biết quê người 

          Từ đây người biết thương người 

        Từ đây người biết yêu người” 

Thời gian thoi đưa thoắt cái đã hết 365 ngày đầy biến động thăng trầm nhiều khó khăn thử thách, tôi tự hỏi mình có thể làm gì trước cơ hội nghề nghiệp để góp sức cùng cộng đồng quanh mình, cho trường đại học Văn Hiến đã có thời từng gắn bó? Con tạo xoay vần hết hạ vàng nắng chói chang đến thu dịu dàng quyến rũ, hết đông lạnh giá đến xuân rực rỡ đẹp tươi, ra đi rồi lại về, trong tôi vẫn thiết tha những hoài bão về giáo dục, về thế hệ trẻ tiếp nối và một lần nữa bước vào ngôi nhà Hùng Hậu. Ở đây tôi có môi trường để đưa kiến thức, trải nghiệm, và kinh nghiệm đã tích lũy được chung sức cùng Hùng Hậu gieo những hạt mầm tri thức, kiến tạo giá trị mới bền vững. Ở đây tôi có cơ hội hợp tác, hòa nhịp công việc cùng tiền bối cũ, hậu bối mới, nghìn học sinh xa lạ từ mọi miền đất nước mà dễ gần gũi, đáng yêu… Nơi đây, bằng nhiệt huyết và khát vọng những bạn bè đồng nghiệp của tôi ngày ngày dốc lòng truyền lửa cho những trái tim biết ước mơ thay đổi cuộc sống, xây dựng nghề nghiệp tương lai. Nơi đây, không chỉ là giáo dục mà tôi còn được gặp gỡ những con người từ các lĩnh vực khác nhau không ngừng nỗ lực tạo ra những sản phẩm, dịch vụ hướng đến sự hoàn hảo phục vụ cho xã hội. Nơi đây, tôi háo hức đón chào “mùa xuân đầu tiên” và thấy mình trẻ lại, năng lượng hơn, tươi mới hơn. Giữa bao thay đổi không ngừng tôi hy vọng sự đóng góp của mình vào sự nghiệp chung của ngôi nhà Hùng Hậu như “một nốt trầm xao xuyến” “nhập vào hòa ca”.

          “Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về

          Mùa bình thường, mùa vui nay đã về”

 Xuân đến rồi đi, một mùa bình thường như bao mùa khác nhưng mỗi khi tia nắng ấm đầu năm tràn về thì lòng chợt rộn ràng xóa tan những muộn phiền xưa cũ. Quả là một mùa vui – mùa xuân đáng nhớ phải không tôi ơi, phải không bạn hữu, phải không người Hùng Hậu?

… Những ngày cuối năm Canh Tý 2020

*****

Nguyễn Thị Hồng Yến – VHU