Mồ côi từ thuở lên ba
Mẹ không có mẹ để mà bảo ban.
Những ngày thơ ấu gian nan
Mẹ đi qua những “thở than” đời người.
Lớn lên giữa chốn ruộng đồng
Con tôm, con tép, con còng, con cua.
Bờ sông, sóng nước, đò đưa
Mẹ tôi lặn ngụp những trưa lần mò.
Bà con chòm xóm mang cho
Củ khoai, nắm bắp, dừa cà, miếng rau.
Rồi khi sớm nắng, chiều mưa
Lặn lội mẹ lại sớm trưa ruộng vườn.
Hương trời, gió bể thênh thang
Đời người không mẹ như đàn không dây.
Cũng may có chị, có em
Cùng nhau qua những “lấm lem” cuộc đời.
Một thân gà trống nuôi con
Biết bao lận đận cho tròn tình cha.
Bên cha, mẹ biết bao điều
Lời ăn, nết ở nằm lòng chẳng quên.
Trong giấc mơ mẹ mơ về mẹ
Thủ thỉ dặn con biết bao điều.
Mẹ vẫn vậy, khát khao tình mẹ
Mắt lưng tròng, mẹ chẳng biết làm sao.
Tháng ngày trôi, mẹ tôi làm mẹ
Những nhọc nhằn, đeo bám, chẳng tha.
Mẹ lại gồng gánh rau dưa
Bữa cơm, bữa cháo, bưa trưa, bữa chiều.
Lo con không biết bao điều
Mẹ theo từng chặng bước đường con đi.
Khi bé thơ mẹ vỗ về, ôm ấp
Tắm mát lòng con bằng những lời ru
Những câu chuyện kể ngọt ngào
Bà tiên, ông bụt bước vào, bước ra.
Lớn lên thêm mẹ dõi theo từng bước
Chuyện học hành, bè bạn lẫn yêu đương
Con có bạn, mẹ đứng xa trông ngóng
Có khi buồn mẹ khóc mình mẹ thôi.
Rồi con tung cánh bay xa
Những khoảng trời bao la trước mắt
Quên bóng mẹ nhớ con hiu hắt
Mỗi sớm mai hay những bữa cơm chiều.
Lo con vất vả bao điều
Mưu sinh, học hỏi, bao phần khó thay.
Ước chi có mẹ ở bên
Để con nũng nịu như là trẻ thơ
Ôm lấy mẹ mỗi khi con đau đớn
Bởi ngoài kia còn nhiều lắm chông gai.
Cầu mong đến mẹ mấy điều
Thân tâm đều khỏe, yên an mỗi ngày
Xung quanh con cháu sum vầy
Anh em hòa thuận, phúc thay muôn phần.
Ở đời có mẹ, có cha
Là niềm hạnh phúc suốt đời của con.
Trần Thị Thu Vân
Đơn vị: VHU